Nhóc còn nhớ không em ?

... có những thứ mất đi không thể nào lấy lại
... những cảm xúc chúng ta không bao giờ có lần thứ hai
... thật khó tìm lại những gì đã mất.
... bởi vì dường như chúng ta đang có quá nhiều việc phải làm
... để rồi một ngày nào đó chợt giật mình nhận ra...

...Tối CN buồn ở nhà một mình, lôi lại bài nhạc cũ ra nghe. Bài hát ngày xưa tôi rất thích. Chợt thèm quay lại những ngày xưa...

...Nhớ ngày đầu gặp Em, cô bé nhỏ xíu, cười khúc khích. Tôi lúc đó 16 tuổi, làm sao biết được sau này đó là người con gái mà tôi sẽ yêu thương. Em đã viết "Người đâu gặp gỡ làm chi, trăm năm biết có duyên gì hay không?". Có lẽ chúng ta có duyên thật nên ... cuối cùng rồi cũng yêu nhau...

...Tôi cũng không biết vì sao đã yêu. Tôi cũng không biết từ khi nào tôi lại luôn nghĩ về Em. Ở bên Em tôi luôn cảm thấy dễ chịu. Cái ngày mà tôi nói tiếng yêu chỉ là để nói, còn thực ra tình yêu đến lúc nào chẳng hay...

...Tôi vẫn luôn mong được trở lại những ngày ấy. Được có cái cảm giác lần đầu tiên dám cầm tay Em với tất cả can đảm của một thằng con trai 17 tuổi, cái cảm giác hít trộm mùi hương trên tóc Em để rồi đêm về không thể ngủ yên...

...Tôi bây giờ 22 tuổi, nhiều lúc cảm thấy mình chai sạn. Không còn lãng mạn như thủa nào, bây giờ chỉ nghĩ tới việc sắp ra trường, rồi kiếm việc làm, rồi nhà cửa, rồi ăn uống... Khi buồn rủ vài đứa bạn ra quán uống mấy chai bia hoặc làm vài chén rượu, không còn thích đạp xe lang thang ngoài phố như hồi xưa...

...Tối nay cũng có vài ly rượu, chưa đủ say. Tôi nhớ Em! Chưa có lần nào xa Em lâu như bây giờ, đã 5 năm rồi chưa gặp nhau. Chỉ vài ngày nữa thôi tôi sẽ đi xa. Em nói chỉ về được vài ngày về làm gì cho mệt. Tôi "ừ", định dành cho Em một sự bất ngờ...

...Gặp lại, Em sẽ hỏi "Sao K không ĐT báo trước? Sao bây giờ K đen thế? Sao bây giờ K ốm thế?...". Và tôi chỉ cần có vậy, được nghe giọng nói của Em, để quên đi cái mệt mỏi sau một chặng đường dài...

đường về là gió là mưa là bão lũ,
nhưng gót chân em vẫn ấm áp một lời thề
cứ ấm áp cho gót chân hồng mãi
hồng như chiếc hôn xưa cũ đã tàn phai...

Anh sợ một ngày tất cả sẽ qua mau
Bao thương nhớ cũng thành kỷ niệm
Em vẫn mãi mênh mông như biển
Có bao giờ biển chỉ chọn một dòng sông...?

Có bao giờ em nghĩ về anh không ? Hay chỉ như thời gian ngoảnh mặt làm ngơ, như mây chiều lặng lẽ bay trước gió.

Anh : người luôn nghĩ về em ...
Ký tên : Anh yêu ...


Thiết kế bởi Nguyễn Ngọc Khánh of Yêu Một Người.
Image (c) www.vinhkieu.info.